Viết

Lựa chọn điều không hoàn hảo

Hồi tiểu học, tôi cực thích những giờ học toán, đúng và sai thật sự rất rõ ràng. Thậm chí dù tôi có viết dấu nhỏ hơn (<) hay dấu lớn hơn (>) méo mó và xiên vẹo thì kết quả vẫn là đúng. Ngược lại, môn văn luôn khiến tôi lo lắng vì tôi chẳng thể nào đo lường được đánh giá của người khác đối với những điều tôi viết ra. Có thể chữ hôm nay đẹp, bài chưa đủ ý nhưng điểm sẽ cao hơn kỳ vọng, nhưng nếu chữ xấu, bài dù rất tốt vẫn chưa chắc mang lại điểm số cao.

Tuy nhiên, trong cuộc sống thực tế của người trưởng thành, đôi khi rõ ràng chưa chắc tốt, đầy đủ chưa chắc giúp ta giải quyết vấn đề. Lựa chọn chưa bao giờ là bài toán như chúng ta được học.

Thanks for reading z-hub! Subscribe for free to receive new posts and support my work.

Năm 22 tuổi, sau khi ra trường, thay vì chờ gia đình sắp xếp công việc sáng đi làm 7 giờ, chiều ra về 4 giờ, tôi đã đưa ra đề nghị với bố mình là sẽ tự đi tìm việc mình yêu thích, nếu trong vòng 1 năm không thành công, tôi sẽ chấp nhận về quê và tự nguyện nghe theo mọi sự sắp đặt.

Năm 26 tuổi, đang đỉnh cao của sự nghiệp, tôi tin rằng mình nên bắt đầu làm mẹ, tôi nghĩ mọi thứ đã sẵn sàng, thế là tôi chọn sử dùng 9 tháng 10 ngày để mang thai và sinh con.

Khi con trai bắt đầu lớn dần và cần tôi nhiều hơn trong mọi khoảnh khắc, thì một bài toán khác lại được đặt ra và cần tôi giải chúng.


Vui lòng điều dấu (<), (>), (=) cho bài toán sau:

Công việc ……. Gia đình


Được – Mất

Hãy tưởng tượng bạn đang bước đi trên một sợi dây, một bên là sự nghiệp với những mục tiêu và tham vọng, bên kia là gia đình với những tình cảm và trách nhiệm. Bước chân nào cũng mang theo áp lực, sự căng thẳng và đôi khi là sự tội lỗi. Khi bạn dành thêm một giờ ở văn phòng, có thể là bạn đã bỏ lỡ một khoảnh khắc quý giá bên con cái. Ngược lại, khi bạn quyết định ở lại nhà, có thể bạn đang đánh đổi một cơ hội thăng tiến trong công việc.

Thực ra, không có công thức nào hoàn hảo cho sự cân bằng này. Có lẽ điều quan trọng hơn là học cách chấp nhận rằng chúng ta không thể có tất cả mọi thứ cùng một lúc. Sự lựa chọn nào cũng đi kèm với cái giá của nó, và điều cần làm là biết cách chấp nhận và trân trọng những giá trị mà mình đã chọn. Mỗi khoảnh khắc bên gia đình, mỗi thành công trong sự nghiệp đều là những mảnh ghép quý giá trong bức tranh cuộc sống của chúng ta.

Và thường trong những lúc như vậy, hãy thử so sánh cái bạn được và mất là gì nếu bạn chỉ lựa chọn một trong hai.

Cộng dồn – Lược bỏ

Khi vấn đề chưa được giải quyết và hoàn tất quy trình lựa chọn, bạn sẽ có xu hướng “dồn” mọi thứ sang một góc và né tránh nó. Giống như việc cộng dồn, từng chút một, cho đến khi cảm thấy không thể tiếp tục thì “kiệt sức” sẽ diễn ra. Những áp lực công việc, mâu thuẫn gia đình, và cả những nỗi lo toan vụn vặt hàng ngày, tất cả cùng nhau chất chồng lên, đè nặng.

Đôi khi, từ bỏ bớt đi không có nghĩa là chối bỏ trách nhiệm. Đó đơn giản chỉ là hành động chọn lọc điều quan trọng, buông bỏ thứ không cần thiết, để tinh thần và cơ thể được nhẹ nhàng hơn. Khi biết cách loại trừ, sẽ tạo ra không gian cho những điều mới mẻ, tích cực xuất hiện. Đó là hành động của sự can đảm, chấp nhận rằng chúng ta không thể làm hài lòng tất cả và không phải mọi thứ đều đáng để giữ lại.

Hãy lắng nghe chính mình, biết khi nào cần kiên nhẫn chịu đựng, khi nào cần dũng cảm loại trừ, để mỗi ngày trôi qua không chỉ là sự tồn tại, mà là những bước đi vững chắc trên con đường tìm kiếm sự cân bằng và hạnh phúc.

Hoàn hảo không phải là tiêu chí đánh giá

Cuộc sống không phải lúc nào cũng theo cái mà chúng ta vẽ ra trong đầu. Không phải mọi sự lựa chọn đều phải đúng và bám sát “đáp án”. Vì bạn không phải đề toán, và cũng không có “cô giáo cuộc sống” chấm điểm cho mọi hành vi và cảm xúc cá nhân.

Trong hành trình tìm kiếm sự cân bằng, hãy nhớ rằng không có đúng hay sai tuyệt đối. Điều quan trọng là chúng ta sống chân thành với bản thân, biết trân trọng những gì mình đang có và không ngừng học hỏi từ những điều không hoàn hảo. Mỗi ngày mới là một cơ hội để chúng ta lựa chọn lại, điều chỉnh lại hướng đi. Chính những lúc chấp nhận và đối mặt với sự “méo mó” mới thực sự khám phá ra sức mạnh nội tại và khả năng phục hồi đáng kinh ngạc của bản thân.

Những điều không hoàn hảo còn giúp chúng ta kết nối sâu sắc hơn với những người xung quanh. Khi chúng ta thừa nhận rằng mình cũng có lúc sai lầm và yếu đuối, chúng ta trở nên dễ gần hơn, dễ cảm thông và dễ được cảm thông hơn. Điều này tạo nên những mối quan hệ chân thật và bền vững, bởi lẽ mọi người đều cảm thấy an tâm khi biết rằng họ không phải là người duy nhất gặp khó khăn.

Và hơn hết, cuộc đời của bạn, vấn đề của bạn không ai đánh giá ngoài trừ bạn.

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *