Viết

Lắng nghe chính mình

Trước Tết, mình may mắn được trao đổi với một nhà xuất bản sách khá nổi tiếng trên thị trường về việc hợp tác chấp bút trong tương lai, đó là buổi nói chuyện khá nhẹ nhàng xoay quanh về kinh nghiệm, kỹ năng và chuyên môn viết của mình.
 
Có một vài câu hỏi khá thông dụng về thể loại, sở trường, phong cách và định hướng cá nhân được đặt ra nhằm xem xét dự án phù hợp hợp tác. Tuy bản thân có thể trả lời rành mạch nhưng khi kết thúc meeting mình luôn có trạng thái “lo lắng”. Đến tận bây giờ đã hơn nửa tháng trôi qua, sự ấm ức vẫn không ngừng chạy trong não bộ mình.

Mình học và theo đuổi nhiều trường phái khác nhau theo thời gian, nó giống như mùa xuân thay lá, mùa đông tuyết rơi. Ấm nóng, lạnh lẽo thất thường. Do đó mình chưa bao giờ quá thích hay thật sự rất giỏi một nội dung, cách thức viết cụ thể nào. Điều đó, với người khác là điểm “hay” với mình thì rất “bế tắc”.  Vì vậy, mình chưa bao giờ có thể tự hào hay tự tin rằng mình là một người viết giỏi hoặc có khả năng viết thượng thừa. Mỗi khi nhìn lại quá trình học tập và trải nghiệm của mình, mình luôn cảm thấy mình còn nhiều điều phải học hỏi và cải thiện. Tuy nhiên, mình cũng biết rằng sự khác biệt và đa dạng trong việc viết là điều cần thiết và tạo nên sức hấp dẫn cho mỗi tác phẩm. 

Có một giai đoạn, mình đã rất quyết tâm để viết và xây dựng website cho chính mình. Nhưng xây xong rồi để đó và lúc hoàn thiện thì lại muốn phát triển điều khác. Mọi dự án trông có vẻ hay ho thì lại dường như đóng băng như dự án chung cư.

Khi NXB hỏi mình kế hoạch dài hạn của em là gì, mình đã nghĩ đến việc trở thành một kẻ ăn bám chồng con và viết lách cho qua năm tháng. Một kế hoạch tuyệt vời. Nhưng, cuộc sống công sở và những chiến dịch Marketing bộn tiền khiến mình lay động và không dám rời đi.
 
Và đó là lý do. mình kể. mình thể hiện ra.
nhưng bên trong bản thân mình đang muốn điều gì nhất thì mình không biết.

 

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *